TUẦN I: BIẾT ƠN ÔNG BÀ
Khôn ngoan
nhờ đức cha ông,
Làm nên phải đoái tổ tông phụng thờ.
Ta yêu ta
kính ông bà
Có người mới có mẹ cha, có ḿnh
Này trong
gia tộc thân t́nh
Ông bà nội ngoại c̣n sinh họ hàng
Con người
có bố có ông
Như cây có cội, như sông có nguồn
Đạo làm con
chớ hững hờ,
Phải đem chữ hiếu mà thờ từ nghiêm.
TUẦN II: NHỚ ƠN CHA MẸ
Cá không ăn
muối cá ươn,
Con căi cha mẹ trăm đường con hư.
Thờ
cha mẹ, ở hết ḷng
Ấy là chữ hiếu dạy trong luân thường.
Con ơi! muốn
nên thân người,
Lắng tai nghe lấy những lời mẹ cha.
Cám ơn cha
mẹ, vất vả suốt đời
Nuôi con ăn học, thành người hôm nay.
Em giúp mẹ
cha
Em chăm sóc ông bà
Làm người con hiếu thảo
Đem hạnh phúc vào nhà
TUẦN III: ANH CHỊ EM
Dù không
mỹ-vị cao-lương,
Trên thờ cha mẹ, dưới nhường anh em.
Anh em như
thể chân tay
Cùng cha cùng mẹ hăng say việc nhà
Yêu nhau như
thể tay chân
Anh em ḥa thuận hai thân vui vầy
Anh em cốt
nhục một nhà
Kẻ sau người trước thuận ḥa cho vui
Đi việc làng
giữ lấy họ,
Đi việc họ giữ lấy anh em
TUẦN IV: HỌ HÀNG VÀ T̀NH BẠN
Bạn bè là
nghĩa tương thân
Khó khăn thuận lợi ân cần có nhau
Bạn bè là
nghĩa trước sau
Tuổi thơ cho đến bạc đầu không phai.
Giàu sang
lắm bạn nhiều bè
Đến khi hoạn nạn chẳng hề thấy ai.
Thế thường
gần mực th́ đen
Anh em bằng hữu phải nên chọn người
Lời nói
chẳng mất tiền mua,
Lựa lời mà nói cho vừa ḷng nhau.
TUẦN V: QUÊ HƯƠNG VÀ XĂ HỘI
Yêu quê
hương dân tộc
Ta chăm học, chăm làm.
Người ḿnh
phải biết tiếng ḿnh
Nói như con vẹt,phụ t́nh nước non.
Việt Nam
h́nh chữ S
Yêu mến hết ḷng ta
V́ yêu nước thương nhà
Gắng công mà học tập.
Một cây làm
chẳng nên non
Ba cây chụm lại nên ḥn núi cao
Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn